Đáng thật kêu.
Trong lòng Lăng Hàn âm thầm khen ngợi Mục quản gia. Vị này tính tình thật lớn.
- Liên kỳ chủ, nói tiếp.
Mục quản gia thản nhiên nói.
- Vâng.
Liên Tuyết Dung gật đầu, lại nói.
Đợi đến khi nàng nói xong, Mục quản gia mới nhìn về phía Hồ Xán, nói:
- Đến lượt ngươi.
Khóe miệng Hồ Xán co quắp một chút. Hiện tại mới để cho hắn nói? Hắn cũng đã không có cảm xúc nữa!
Nhưng bây giờ nếu hắn không biện bạch nói, chẳng phải là muốn thật sự nhận lấy tội danh sao?
Hắn vội vàng nói:
- Hồi bẩm Mục quản gia, tất cả chuyện này đều là do Lăng Hàn đang nói bậy! Rõ ràng là hắn đã bán thị nữ cho Tiểu Cửu nhà ta, tới lúc chuẩn bị làm hôn lễ hắn lại hối hận, xông tới cửa đòi lại. Cho nên mới dẫn phát ra một hồi hỗn loạn như vậy. Vẫn mong Mục quản gia phân rõ trắng đen.
- Ngươi nói bậy. Rõ ràng là các ngươi cứng rắn bắt ta qua!
Hoán Tuyết không nhịn được nói xen vào.
Mục quản gia liếc mắt nhìn Hoán Tuyết, sau đó liền thu hồi ánh mắt, cũng không có làm cái gì cả.
Dựa vào!
Hồ Xán thiếu chút nữa giận tới mức phát điên lên được. A, ta nói xen vào, ngươi tát ta hai cái. Thế nào nha đầu kia nói xen vào lại không cần xử phạt?
Đối xử như vậy cũng quá khác biệt đi.
Nhưng Hồ Xán chẳng lẽ còn dám chỉ trích Mục quản gia sao?
Hắn chỉ có thể nghẹn đỏ mặt, nuốt cơn giận này xuống trong bụng.
- Hai người các ngươi có lí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668048/chuong-3623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.