- Giao người, đồng thời giao ra hung thủ bắt người, ta sẽ lập tức rời đi.
Lăng Hàn thản nhiên nói.
Bất kể là Hồ Thành hay là ai, mỗi một người của Hồ gia đều tức giận gần chết.
Dựa vào, ngươi chạy tới Hồ gia còn dám nói lời uy hiếp?
- Lăng Hàn, ngươi quá mức rồi!
Hồ Thành trầm giọng nói.
- Quá mức sao?
Lăng Hàn cười ha hả, nói:
- Các ngươi bắt người của ta, ta tìm đến, lại còn nói ta quá mức?
- Đừng có nói bậy.
Hồ Thành lãnh đạm thản nhiên quát.
Lăng Hàn đi tới một cái ghế, ngồi xuống, nói:
- Được, vậy mỏi mắt mong chờ.
- Hồ gia không chào đón ngươi!
Hồ Thành quát lớn. Ban đầu hắn định ra tay. Nhưng suy nghĩ một chút, Lăng Hàn chính là quán quân của cuộc thi đấu luận võ lớn. Ngay cả Thác Bạt Thiên Hoang cũng không phải là đối thủ của Lăng Hàn, huống gì là mình.
Ra tay, hắn chỉ có tự rước lấy nhục.
- Tới đây.
Hắn muốn gọi người. Nhưng suy nghĩ một chút, thị vệ trong phủ đều là Thông Mạch Cảnh. Bọn họ cùng tiến lên có thể là đối thủ của Lăng Hàn sao?
Cho nên, muốn trấn áp Lăng Hàn, cũng chỉ có thể mời các đại lão trong gia tộc ra tay.
Vấn đề là, một hậu bối cưới tiểu thiếp, hơn nữa còn là một tiểu thiếp thứ tám, cần cường giả Hoán Huyết Cảnh tới tham dự sao?
Vậy phải làm sao bây giờ?
Lẽ nào để mặc cho tiểu tử này ở chỗ này dương oai?
Không được. Nếu làm vậy, mặt mũi của Hồ gia để ở nơi nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668039/chuong-3614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.