Chỉ có điều, như vậy cũng đủ để “kéo” thanh kiếm trở lại.
Lăng Hàn lập tức phát ra niệm lực. Cái này cũng không bị áp lực ảnh hưởng, lập tức lại quấn lên chuôi của thanh kiếm kia, sau đó hóa thành một bàn tay, dùng sức kéo về.
Keng.
Thanh kiếm gãy phát ra một tiếng vang, di chuyển về phía hắn một chút.
A, đây là tình huống gì?
Con heo nhỏ màu hồng lộ ra vẻ kinh ngạc. Nó nhìn về phía Lăng Hàn, chợt bừng tỉnh hiểu ra.
Tinh thần lực.
Nhân loại này lại có thể ở Thông Mạch Cảnh tu luyện ra tinh thần lực?
Hừ, có chút thú vị.
Lăng Hàn vừa thấy vậy, tất nhiên lòng tin tăng vọt. Hắn lại lấy tinh thần lực kéo một cái.
Keng. Thanh kiếm gãy cũng lại di chuyển về phía hắn một ít.
Keng, keng, keng.
Mỗi lần thanh kiếm gãy cũng chỉ có thể di chuyển được khoảng mấy tấc. Nhưng theo thời gian, khoảng cách của nó với Lăng Hàn cũng càng lúc càng gần.
Sau nửa giờ, nó đã xuất hiện ở dưới chân Lăng Hàn.
Thành công!
Vèo.
Con heo nhỏ màu hồng đột nhiên vọt ra ngoài, mở miệng cắn lấy chuôi của thanh kiếm gãy, nhanh chân bỏ chạy.
Nó chạy vài bước, còn quay đầu lại, nhìn về phía Lăng Hàn thoáng lộ ra một vẻ tươi cười, hình như đang nói, ngươi tới đuổi theo ta đi.
Lăng Hàn hoàn toàn không để ý tới nó, trái lại khoanh hai tay ở trước ngực.
Con heo nhỏ màu hồng giận dữ, tiếp tục chạy. Nhưng chỉ mới chạy được vài bước, nó liền bắt đầu thở hồng hộc, trực tiếp nằm úp sấp.
Chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668036/chuong-3611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.