Thật may, Lăng Hàn là một loại người rất hiểu đạo lý.
Hắn lại biểu đạt áy náy, sau đó cuối cùng rời đi.
Lăng Hàn lại một lần nữa nhớ tới chuyện của Nghiêm Tuấn.
Không có một cơ hội thật tốt, hắn giết Nghiêm Tuấn thế nào?
Cho dù hắn là đại sư đan đạo, nhưng vô duyên vô cớ giết chết một trận sư, cho dù sẽ không bị xử tử, khẳng định cũng sẽ bị hạn chế tự do, đóng cửa một tới nhiều năm, liều mạng luyện đan để bồi thường sao?
Lăng Hàn thích chính là đan đạo, thăm dò những lĩnh vực đan đạo không biết. Nếu để cho hắn một mực khô khan chế luyện đan dược đã sớm học được, hắn sẽ điên mất.
Cho nên, hắn vẫn tìm một cơ hội tốt, tốt nhất là Nghiêm Tuấn giống như Chung Dương Tất, tự mình tìm đường chết.
- Lại nói tiếp, thật ra vẫn là thực lực của ta không đủ mạnh. Bằng không cho dù ta giết chết Nghiêm Tuấn thì đã có sao? Ai có thể, lại dám làm gì đối với ta?
Lăng Hàn thấy rất rõ ràng, thế giới này, thực lực quyết định tất cả. Đan sư, trận sư rất lợi hại, nhưng địa vị cũng là do võ giả cho.
Dĩ nhiên, trận sư phải khá hơn một chút. Bởi vì trận sư thật sự lợi hại cũng nắm giữ chiến lực cường đại. Sát trận vừa ra, có thể tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành, có thể diệt quốc. Trên ý nghĩa nào đó mà nói, trận sư có thể mạnh hơn so với võ giả.
- Còn có một điểm, Hổ Cứ Thành rốt cuộc sẽ gặp phải cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668027/chuong-3602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.