Lăng Hàn sờ cằm bực bội nói:
- A, sao chết mau vậy?
Hắn còn chưa hỏi cái gì, thôi, chắc là sát thủ của Địa Ngục, khỏi hỏi cũng biết. lúc trước Địa Ngục phái ra hai sát thủ Nhất Biến, giờ thì trực tiếp thăng cấp đến Ngũ Biến.
Nhưng cùng là Ngũ Biến mà sao người này kém đến thế?
À phải rồi.
Lăng Hàn gật gù.
Sát thủ chết nhanh vì gã là sát thủ.
Sát thủ giỏi thuật giết người, bọn họ am hiểu cách giấu mình, đột ngột bùng nổ một kích siêu mạnh lấy mạng người.
Còn về phòng ngự?
Cần thiết sao?
Chỉ cần một kích oanh sát mục tiêu thì cần phòng ngự làm gì?
Nên sát thủ chắc chắn là tấn công cao, máu mỏng, phòng ngự thấp, gặp thứ như trận pháp thì tấn công cao vô dụng, ngươi có thể ‘giết’ trận pháp sao? Máu mỏng, phòng ngự thấp bày ra rõ ràng, bị trận pháp đánh vài phát là chết.
Lăng Hàn bổ sung thêm, lại vỗ vai sát thủ:
- Ngươi chết oan thật.
Gió núi thổi qua, không thể thổi tan oán niệm của sát thủ, mắt trợn tròn chết không nhắm mắt.
Lăng Hàn nói:
- Không thể tổng cứ bị động chịu đòn như vậy, phải phản kích!
Lúc trước Lăng Hàn tát Nghiêm Tuấn một bàn tay nhưng hiển hiên đối phương không rút kinh nghiệm.
Tiểu tử này cũng giàu thật, mời được sát thủ Hoán Huyết ngũ biến.
Lăng Hàn xách hành lý lên đi xuống núi.
Chuyến đi Thiên Liên sơn rất viên mãn.
Phượng Vương Quả vào tay, có đến năm trái, nửa năm sau còn sáu trái khác để hái. Nhờ trận pháp trợ giúp Lăng Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668021/chuong-3596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.