Lăng Hàn liếc qua, chậm rãi nói:
- Ta chỉ đang chấp pháp, ngươi dám cản trở ta tức là phản quốc. Ngươi muốn ta diệt luôn ngươi?
Cái này!
Dương Hiểu Thành cứng người, tội danh này thật lớn. Nếu bị chụp cái mũ đó đừng nói là gã, Dương gia cũng gặp họa.
Giọng Lăng Hàn lạnh băng, tiếp tục đến gần Dương Tử Thanh:
- Biến ra xa chút!
Dương Hiểu Thành cố gắng vớt vát:
- Lăng Hàn, ngươi thật sự muốn đối địch với Dương gia ta?
Lăng Hàn quăng cái mũ lớn hơn:
- Là Dương gia của ngươi muốn chống đối thánh thượng đúng không?
Dương Hiểu Thành nghẹn họng. Đương kim thánh thượng là thần linh, lúc trước thành lập hoàng triều, xua đuổi yêu thú, truyền bá võ đạo, tạo dựng lại trật tự, đây là công đức vô thượng, mỗi người tôn kính y từ tận đáy lòng.
Nếu đồn ra ngoài Dương Hiểu Thành bất kính với thánh thượng thì bảo đảm sẽ bị người chặt thành mấy khúc.
Dương Tử Thanh đứt dây thần kinh:
- Không, không, không!
Dương Tử Thanh ngã xuống đất, nước mắt nước mũi tèm lem:
- Ta không muốn chết! Ta không muốn chết!
Lăng Hàn lạnh lùng nói:
- Ai đều không muốn chết, nhưng ngươi làm chuyện tội ác tày trời!
Lăng Hàn không có lòng đồng tình vì đối phương mua hung thủ giết hắn. Hắn không phải thánh mẫu.
Lăng Hàn vươn tay chộp Dương Tử Thanh.
Trong áp lực tuyệt vọng, Dương Tử Thanh bùng nổ dục vọng cầu sinh cuống cuồng chạy trốn. Hướng Dương Tử Thanh bỏ chạy là sâu trong phủ thành chủ.
Mọi người sửng sốt sau đó gật gù.
Chạy ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667996/chuong-3571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.