Lăng Hàn nhìn Nghiêm Tuấn, hỏi:
- Kỳ lạ, ta chưa từng thấy con rùa nhà áp lực, tại sao cứ cắn chặt ta không nhả?
Lăng Hàn mới đến Hùng Cứ thành, hình như chưa mở ra vầng sáng gây rắc rối nhưng sao đã bị người theo dõi?
Khốn, con rùa?
Nghiêm Tuấn tức giận, tiểu tử này mỉa mai gã?
Bị đối phương cướp nữ nhân, không phải con rùa là gì? Hay lắm, ngươi biết rõ Liên Tuyết Dung là của ta mà còn dám xuống tay, chơi chết ngươi!
Nghiêm Tuấn âm trầm nói:
- Hừ! Ngươi tự tiện xông vào bản hội, còn hành hung đánh người, có biết tội nghiêm trọng thế nào không?
Lăng Hàn cười to bảo:
- Có thể ăn bậy nhưng không được nói bậy, con mắt nào của ngươi trông thấy ta tự tiện xông vào? Chẳng qua có con chó điên muốn cắn ta nên đạp một cước ngăn cản nó hành hung.
Dương Tử Thanh ngây ra. Mợ nó, tiểu tử này nói gã là chó điên?
Nghiêm Tuấn phẩy tay:
- Cút đi, hội trưởng đại nhân sao có thể gặp kẻ thô lỗ nhà ngươi!
Muốn giết Lăng Hàn tại đây là điều không thể, gã chỉ có thể nhục nhã đối phương.
Lăng Hàn cười nói:
- Ồ, thì ra có thể đại biểu Cố hội trưởng.
Câu này bén như dao, Cố Thiên Hòa là trận pháp sư cao cấp, thành chủ đại nhân gặp người ta còn phải lễ độ, Nghiêm Tuấn có tài đức gì mà đại biểu đại nhân vật như vậy?
Nghiêm Tuấn hừ mũi:
- Nếu chó mèo gì cũng có thể bái kiến hội trưởng đại nhân thì chẳng phải là hội trưởng bận chết? Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667971/chuong-3546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.