Lăng Hàn nhìn kỹ lão già, hai người không thân chẳng quen, hắn lừa lão bản tiệm trận pháp làm gì? Nhìn bộ dạng lão lười biếng, trong tiệm được bao nhiêu mối làm ăn, đáng để lừa tiền không?
Ngưu Hoa Thanh nở nụ cười nói:
- Lúc trước tặng trận pháp cho ngươi đã nghiên cứu ra chưa?
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Nên mới muốn mua tài liệu trận cơ.
Ngưu Hoa Thanh lắc đầu nói:
- Ngươi đúng là không làm chủ gia đình không biết cúi gạo mắt muối mắc. Giá tài liệu trận cơ không rẻ, ngươi dùng để luyện tập rất lãng phí.
Lăng Hàn cười, thì ra lão già lo cho túi tiền của hắn.
Lăng Hàn nói:
- Cái đó thì xin yên tâm, ta đã luyện tập rồi.
Ngưu Hoa Thanh giật mình kêu lên:
- Cái gì? Ngươi luyện chế thành công? Khắc ở đâu? Có mang đến không?
Lăng Hàn lắc đầu, sao hắn có thể tùy thân mang theo được.
Ngưu Hoa Thanh nói:
- Ngươi ở đâu? Cho lão nhìn xem, nếu ngươi thật sự thành công thì tài liệu trong tiệm miễn phí cho ngươi chọn, không lấy tiền.
Lăng Hàn ngạc nhiên, lão già làm vậy mần, dư tiền quá nên đốt sao?
Ngưu Hoa Thanh xua tay:
- Mau đi, mau đi lấy, nếu không lấy đến thì bất cứ thứ gì trong tiệm sẽ không bán cho ngươi. -
Trời ạ, lão thật tùy hứng.
Lăng Hàn bất đắc dĩ đành về nhà lấy trận cơ đã chế tạo hoàn chỉnh đến.
Ngưu Hoa Thanh nhận lấy xem tỉ mỉ, tay vuốt ve, vẻ mặt say mê như đó là người yêu của lão. Lăng Hàn nhìn màn ổi hết da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667969/chuong-3544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.