Con rắn thô cỡ thùng nước, dài khoảng mười trượng, nặng khoảng mấy ngàn cân. Lực lượng cỡ năm vạn cân của thập mạch quất trúng thì khủng bố biết bao.
Bùm!
Một kích đánh trúng Tư Mã Vinh bay ra ngoài, cự mãng cũng bị rớt mấy miếng vả, có máu phun ra. Tuy vết thương này nhỏ xíu so với thân hình to lớn của nó nhưng đủ cho thấy Tư Mã Vinh cường đại.
Tiểu tử này tuyệt đối là thập mạch!
Trông thấy cảnh này mọi người câm nín. Hèn gì Tư Mã Vinh hống hách như vậy, thập mạch trẻ tuổi có tư cách kiêu ngạo.
Nhưng sao có thể?
Đúng là có thiên tài lúc hơn hai mươi tuổi đến cửu mạch, Lý Trường Đan là một ví dụ, nhưng muốn tiến thêm một bước thì khó như lên trời.
Tên này tu luyện cái kiểu gì?
Không lẽ gã từng ăn Phục Lăng quả?
Tư Mã Vinh cười dài lao về:
- Ha ha ha ha ha ha!
Lực quất của cự mãng chỉ đánh bay Tư Mã Vinh đi chứ không làm gã bị thương.
Những người khác nhìn nhau, cùng tấn công:
- Lên!
Có Tư Mã Vinh làm chủ lực, bọn họ chỉ cần hỗ trợ là được, chỉ so xem ai có thể giết cự mãng chứ không phải ai có cống hiến lớn nhất.
Đánh giá thấp sức chiến đấu của cự mãng, nó quay người quất một cái, bùm một tiếng gió rít đáng sợ ập đến. Bảy, tám người bị đánh bay.
Kình lực phóng ra ngoài không cần đụng vào người.
Lăng Hàn thấy rõ ràng kình lực thập mạch phóng ra ngoài khoảng cách hữu hiệu là ba thước, xa hơn nữa thì kình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667948/chuong-3523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.