Ài, đổi lại trước kia Lăng Hàn đã khiến Hạ Diệu Âm quỳ xuống lạy từ lâu.
Lăng Hàn lắc đầu nói với Hoán Tuyết:
- Đi thôi.
Vẻ mặt Hoán Tuyết kiêu ngạo, đây là chủ nhân của nàng, vì nàng mà chống lại đại tiểu thư như Hạ Diệu Âm, hắn là vị thần của nàng.
Hoán Tuyết ngoan ngoãn đi sau lưng Lăng Hàn, hết sức cẩn trọng.
Lăng Hàn cất bước lướt qua ba người Nhuế Nguyên Lượng, hắn tạm dừng, nói:
- Đa tạ.
Cảm ơn cái gì?
Những người khác không hiểu nhưng ba người Nhuế Nguyên Lượng biết Lăng Hàn cảm ơn bọn họ tặng cho hắn một viên Dẫn Mạch đan.
Bọn họ tức muốn hộc máu.
Chuyện trộm đan dược chắc chắn sẽ bị lộ, Hạ Diệu Âm sẽ bắt bọn họ bồi thường.
Vốn chỉ cần giá họa cho Lăng Hàn, Hoán Tuyết thì không ai tìm hiểu thêm về bọn họ. Giờ thì sao? Ba người phải ngậm bồ hòn. Nếu đồn ra ngoài thì tội danh hãm hại sư đệ cùng tông môn đủ để đuổi ra sư môn, trưởng bối cũng không cứu bọn họ được.
Nếu chỉ trộm đan thì họ có thể nói là giỡn với Hạ Diệu Âm, không khó giải quyết.
Ba người rất ức chế, bày ra cạm bẫy kín kẽ vậy mà Lăng Hàn dễ dàng nhảy qua, thuận tiện đạp nát mặt họ.
Lăng Hàn này!
Khi Lăng Hàn đi ngang qua Nhiếp Dương thì tạm dừng.
Nhiếp Dương cười với hắn, còn đá lông nheo.
Hiển nhiên người này nhận ra Lăng Hàn, vì hắn bán đồ không đổi giọng. Như Lăng Hàn lúc trước phỏng đoán, tính cách của Nhiếp Dương rất là khoe mẽ.
Trước bao cặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667925/chuong-3500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.