Lăng Hàn nhận thiệp mời, người trẻ tuổi lộ nụ cười kỳ dị xoay người định đi.
Lăng Hàn lên tiếng:
- Chờ đã.
Đợi người trẻ tuổi đứng lại, Lăng Hàn hỏi:
- Xưng hô thế nào đây?
Người trẻ tuổi xoay người lại, vẻ mặt khó chịu nói:
- Ta là sư huynh của ngươi, khi nói chuyện với sư huynh phải thêm từ xin cho! Thôi, ngươi mới vào tông, lần này ta không trách. Ta họ Bàng, Bàng An Hòa.
Lăng Hàn phớt lờ gã, cúi đầu xem thiệp mời.
Đệt mợ nó!
Bàng An Hòa bực bội như đấm trúng bông gòn, bị cho ăn bơ khiến gã tức xì khói.
Bàng An Hòa nóng nảy muốn đánh người, nhưng ngẫm lại Lăng Hàn là môn nhân mà tông chủ đại nhân vừa ý nhất, có muốn làm gì hắn cũng không đến lượt gã tích cực dẫn đầu.
Thôi, dù sao hắn không đắc ý được bao lâu.
Bàng An Hòa hất tay nghênh ngang rời đi.
Hoán Tuyết tiễn khách ra ngoài, nàng không cười nữa, trừng mắt lườm Bàng An Hòa. Hoán Tuyết ước gì có sức mạnh đấm gục tên khốn này, dám bất kính với thiếu gia nhà nàng.
Chờ đó, nàng nhớ kỹ món nợ này.
Lăng Hàn không quan tâm Bàng An Hòa, thiên chi kiêu tử từng tự phụ hĩnh mũi nhìn trời trước mặt hắn nhiều không đếm hết, nhưng đều bị hắn đánh thành đồ khờ, xách như gà con.
- Hạ Diệu Âm là tôn nữ của thất trưởng lão Hạ Quan, hèn gì sinh nhật mười tám tuổi trống khua chiêng như vậy. Hạ Quan hai mươi năm trước vào thập mạch, trở thành trưởng lão cuối cùng của Cổ Đạo tông, cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667919/chuong-3494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.