Ánh mắt Tôn Kiếm Phương nhìn Lăng Hàn càng hiền hòa hơn:
- Tiến cảnh của ngươi vượt xa mong đợi của lão phu.
Tôn Kiếm Phương cho rằng quyền lực của Lăng Hàn cùng lắm đến một trăm cân, dù sao mới khởi bước, giờ thì lão thật sự hết hồn.
Mười ngày đã tu thành nhất mạch, cho dù cảnh giới càng cao tiến bộ càng chậm, nhưng một, hai năm sau ít nhất tiểu tử này sẽ đến thập nhị mạch.
Ha ha, Tôn Kiếm Phương cười thầm chính mình suy nghĩ quá dễ dàng. Càng mở nhiều kinh mạch thì càng khó cảm ứng kinh mạch mới hơn, lão là người từng trải nên biết rất rõ.
Nhưng dù năm năm, mười năm đến thập nhị mạch cũng rất kinh người.
Ngẫm lại Tôn Kiếm Phương lúc đó mất bao nhiêu thời gian?
Suốt ba mươi bảy năm.
Tôn Kiếm Phương gật đầu lia lịa, cười toe:
- Ngươi giỏi lắm!
Tôn Kiếm Phương giơ tay lên lại đưa một trái cây:
- Ban cho ngươi thêm một trái Dẫn Mạch quả, lão phu luôn thưởng phạt rõ ràng.
Niềm vui bất ngờ.
Lăng Hàn vội nhận lấy, cái này là tặng tiền cho hắn, sao từ chối được.
Nếu trực tiếp dùng Dẫn Mạch quả thì hiệu quả rất kém, và chỉ cho một người dùng. Luyện thành đan thì khác, với trình độ của Lăng Hàn dư sức luyện ra sáu đến tám viên. Hắn đang cống hiến cho Cổ Đạo tông.
Tôn Kiếm Phương vẫy tay ra hiệu Lăng Hàn có thể đi:
- Lần này cho ngươi hai mươi ngày khảo sát.
Tôn Kiếm Phương chợt lên tiếng:
- Khoan! Đừng để ai biết tiến độ tu luyện của ngươi, nếu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667911/chuong-3486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.