Lăng Hàn một hơi đi ba mươi dặm đường chỉ mệt thở dốc, đổ mồ hôi chứ không nằm sấp xuống.
Lăng Hàn hơi cảm khái, mới có ba mươi dặm bình thường, đổi lại trước kia thì... thôi bỏ, không nhắc chuyện cũ, đó là thế giới hoàn toàn khác.
Lăng Hàn núp trong lùm cây thay quần áo mới, khoác áo choàng, che mặt mình sau đó bước ra đi tiếp.
Đi không bao xa thì đến chợ đen.
Nơi này là cái chợ nhưng không có tấm biển gì, chỉ là vùng đất nham thạch lớn. Nhiều người ngồi trên đó, trước mặt trải tấm vải đặt những thứ muốn bán.
Có người đặt đèn bên cạnh chiếu sáng, có người thì không. Người mua xem hàng chỉ có thể nương ánh trăng hoặc tự mình mang theo đèn.
Lăng Hàn đi qua tìm chỗ không người ngồi xuống, lấy một bình đan ra đặt trước mặt, nhắm mắt lại. Hắn cần nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai còn phải luyện quyền sớm.
Rất nhiều người đến chợ đen, rất nhanh có người tới trước ‘quầy hàng’ của Lăng Hàn.
Khách hỏi:
- Ngươi bán dược gì?
Lăng Hàn lạnh nhạt nói:
- Dẫn Mạch đan.
Khách đội mặt nạ đầu dê không thấy rõ mặt mũi, nhưng xem thân hình là biết một nam nhân vóc dáng thon dài.
Không thấy biểu tình của người đó nhưng nghe ngữ điệu thì tràn ngập ngạc nhiên:
- Thật không vậy?
Dẫn Mạch đan bán rất chạy, nghe nói một số thế lực khi giao dịch không dùng ngọc tử mà lấy Dẫn Mạch đan.
Thứ này còn cần mang đi chợ đen bán sao?
Người đó nửa tin nửa ngờ, ai đều biết chợ đen lẫn lộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667908/chuong-3483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.