Tôn Kiếm Phương cho rằng trong mấy ngày Lăng Hàn cùng lắm luyện được luyện một phần ba quyền thức, sẽ có nhiều thắc mắc. Đây đã là Tôn Kiếm Phương đánh giá Lăng Hàn rất cao, vì hắn là Thần Tử, không thể tính toán theo tiêu chuẩn người thường.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Lăng Hàn không chỉ học tốt trọn bộ quyền pháp còn không sai sót một chút nào, hoàn mỹ đến mức Tôn Kiếm Phương không kiềm được muốn khen hay.
Bà nội nó, quá khoa trương!
Thần Tử ghê gớm vậy sao?
Thiên tài! Không, là siêu cấp thiên tài!
Tôn Kiếm Phương kích động muốn khen ngợi Lăng Hàn, Cổ Đạo tông có truyền nhân như vậy, trong đại thế huy hoàng tương lai họ sẽ chiếm được tiên cơ, ngạo nghễ đứng sừng sững.
Nhưng Tôn Kiếm Phương ngẫm nghĩ lại thôi, thầm lắc đầu.
Không được, tiểu tử này đã đủ kiêu ngạo, nếu khen hắn thì chẳng phải là bay lên trời?
Tôn Kiếm Phương chậm rãi gật đầu nói:
- Ngươi không khiến lão phu thất vọng, hơi ra dáng rồi.
Nói xong Tôn Kiếm Phương thấy mặt nóng ran, che lương tâm nói bậy bạ có khi nào bị sét đánh không?
Lăng Hàn thu tay về, cười cười không chọc thủng, dù gì cũng chừa chút mặt mũi cho người ta. Tôn Kiếm Phương là trưởng bối, cường giả. Còn hắn? Tính theo thời gian nơi này thì chưa đầy nửa tuổi.
Nhường chút vậy.
Tôn Kiếm Phương nói:
- Quyền thuật của ngươi đã không có vấn đề vậy lão phu sẽ nói về kinh mạch.
Tôn Kiếm Phương thầm thở dài, theo kế hoạch của lão thì chờ một tháng sau mới nhắc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667903/chuong-3478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.