Đầu óc Vương Toàn Hà mờ mịt, hoàn toàn không biết mình làm sao được người mời vào trong viện, dọc đường đi hình như có nhiều người lộ ánh mắt kính sợ và hâm mộ nhìn y.
Mã Tuyên Vương không xuất hiện ngay, ba ngày sau mới đến viện lạc nơi Vương Toàn Hà cư ngụ.
Vương Toàn Hà quỳ xuống hành lễ với đối phương:
- Bái kiến đại nhân!
Tiên Vương lớn nhất trên trời dưới đất.
Mã Tuyên Vương thì rất khách sáo, tiến lên hai tay nâng không cho Vương Toàn Hà quỳ.
Đùa, đây là người Lăng Hàn muốn tìm, Mã Tuyên Vương đâu dám tự phụ vênh váo.
Mã Tuyên Vương mỉm cười hỏi:
- Tiểu hữu, mấy ngày nay ở có quen không?
Vương Toàn Hà khủng hoảng đáp:
- Đa tạ Tiên Vương quan tâm, tiểu nhân ở rất tốt.
Trước mặt y là một vị Tiên Vương, thế nhưng quan tâm sinh hoạt của y, làm Vương Toàn Hà cảm động, khủng hoảng rồi lại tràn ngập niềm tin, có hy vọng báo thù lớn của gia tộc rồi.
Mã Tuyên Vương luôn nói chuyện nhưng toàn lòng vòng đề tài không quan trọng, vì gã cũng không biết tại sao Lăng Hàn tìm Vương Toàn Hà. Mã Tuyên Vương chỉ biết rằng người này cực kỳ quan trọng với Lăng Hàn.
Đó là một vị Thiên Tôn!
Vương Toàn Hà thấy đối phương chỉ tán gẫu việc nhà với mình, thầm sốt ruột.
Chẳng phải ngươi nói chỉ cần phù hợp tiêu chuẩn sẽ đồng ý một yêu cầu sao? Tại sao không nhắc đến?
Nhưng Mã Tuyên Vương không nói, Vương Toàn Hà không dám chủ động khơi ra, lỡ chọc đối phương không vui thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667868/chuong-3443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.