Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Được rồi, đi chung.
Thực lực của Lăng Hàn bây giờ so với lúc trước đi tìm Phá Nhạc đã tăng lên gấp chục lần, tin tưởng năm Chí Tôn nhóm Xung Viêm có liên hợp cũng không đánh lại hắn.
Lăng Hàn mang theo mọi người xuất phát, lần thứ tư đi tới Phá Nhạc đạo tràng.
Ôi mợ!
Lăng Hàn bị giật mình, da mặt của Phá Nhạc dày tới mức nào vậy trời, lại dựng đạo tràng?
Con rùa già không mở đạo tràng sẽ chết sao?
Lăng Hàn lắc đầu, cất bước đến đỉnh núi.
Trông thấy Lăng Hàn làm đám Tiên Vương run cầm cập, bọn họ còn nhớ nhiều ức năm trước hắn xông đến đánh nhau với Phá Nhạc, sau đó Phá Nhạc biến mất một thời gian rất lâu. Sau đó Phá Nhạc trở về, biểu tình cực kỳ khó xem, bọn họ dễ dàng đoán ra chắc chắn lão chịu thiệt lớn.
Bây giờ Lăng Hàn lại đến.
Đại Hắc Cẩu lớn giọng quát to:
- Phá Nhạc lão tặc, gia gia của ngươi lại tới đây! Đừng trốn, mau đi ra chơi!
Đại Hắc Cẩu nói thì hay mà núp sau lưng Lăng Hàn, Phá Nhạc dù gì là Thất Bộ Chí Tôn, không thể coi thường.
Bùm!
Thanh âm chất chứa lực lượng Thiên Tôn khuếch tán bốn phương tám hướng, thanh thế hùng hồn, tốc độ siêu nhanh.
Chốc lát sau có tiếng hừ lạnh, một vị cường giả tuyệt thế đi ra.
Đương nhiên là Phá Nhạc.
Phá Nhạc nhìn Đại Hắc Cẩu, tuy không sử dụng lực lượng nhưng áp lực cường đại ập đến làm nó rụt cổ.
Đại Hắc Cẩu trừng lại:
- Rùa già, ngươi trừng Cẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667855/chuong-3430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.