Này, từ khi nào thiên kiếp trở nên lợi hại dữ vậy?
Tiên Vương độ kiếp ngây người, gã sắp độ thiên kiếp khủng bố vậy sao? Đứng còn không thẳng nổi thì lấy gì độ kiếp?
Chợt một bóng người đáp xuống, áo xanh tiêu sái nổi bật.
Lăng Hàn phất tay, chiêu bài của Bắc Đẩu đạo tràng rơi vào tay hắn.
Lăng Hàn cười to bảo:
- Bắc Đẩu lão tặc, chiêu bại của ngươi bị ta gỡ rồi, muốn lấy về thì đuổi theo ta!
Ngay lúc này thiên kiếp đầu tiên vừa giáng xuống.
Lăng Hàn đánh một đấm:
- Cút!
Bùm!
Tia chớp bị đánh tan, quyền lực vô tận bay ngược lên trời đánh nát mây sấm.
Thiên kiếp tan biến.
Mọi người:
-...
Ong ong ong ong ong!
Lại một hơi thở đáng sợ ập đến.
Xung Viêm đuổi đến nơi.
Lăng Hàn thét dài:
- Ha ha ha! Mau đến đây! Mau đến!
Lăng Hàn lắc người bước ra một bước đã biến mất ở phương xa.
Vèo!
Một bóng người vụt qua sau đó bay thẳng về phía chân trời.
Trong khoảnh khắc bùm một tiếng núi nổ, một bóng người lao ra, lửa giận cháy hừng hực như đốt trời nấu đất.
Bắc Đẩu Thiên Tôn tức giận quát:
- Lăng Hàn khốn kiếp!
Bắc Đẩu nhảy vọt lên đuổi theo Lăng Hàn.
Xung Viêm hơi chậm lại chờ Bắc Đẩu Thiên Tôn đuổi kịp.
Bắc Đẩu Thiên Tôn hỏi:
- Xung Viêm, sao ngươi cũng truy kích tiểu tặc này?
Xung Viêm đỏ mặc, gã có thể nói là mình đuổi theo hơn mười ngày, chẳng những chiêu bài đạo tràng của mình bị Lăng Hàn gỡ còn không kịp ngăn cản hắn tiếp tục gỡ chiêu bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667849/chuong-3424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.