- Hừ! Thiên Tôn đâu phải ngươi đi mời là người ta sẽ ra tay.
- Bổn tọa có quen một vị Thiên Tôn, nếu mời với danh nghĩa của Phá Nhạc đại nhân thì tin tưởng hắn chắc chắn sẽ ra tay.
- Cũng đúng, chúng ta không đủ mặt mũi nhưng chắc chắn mặt mũi của Phá Nhạc đại nhân rất lớn.
- Đi đi đi!
***
Đám người Lăng Hàn đi về, hắn không đến gặp đám nữ nhân mà ở lại một trấn nhỏ gần đó. Nơi này có một khách điếm, Phong Lai khách điếm đúng như lúc nãy hắn giới thiệu.
Đoàn người ở trong khách điếm, toàn kẻ háu ăn, gọi mâm cơm ngon rượu ngon sau đó vùi đầu ăn.
Lão Tham vừa huống rượu vừa hỏi:
- Các ngươi nói xem khi nà Phá Nhạc sẽ đến?
Lão Tham không uống bằng miệng mà thò mấy nhánh rễ vào trong vò hút rượu.
Đại Hắc Cẩu đoán:
- Hắn không nuốt trôi cơn tức này, rất nhanh sẽ đến.
Đinh Bình lắc đầu nói:
- Chưa chắc, những người này có lẽ không báo lên trên đâu. Theo ta thấy rất có thể họ sẽ tự mình giải quyết vấn đề.
Lão Tham khinh thường nói:
- Mấy tên Tiên Vương lôm côm thì làm được gì?
Dường như Lão Tham đã quên mình chỉ là một Tiên Vương.
Cửu Yêu góp ý:
- Có lẽ họ mời được Thiên Tôn thì sao?
Đám người Trần Thụy Tĩnh, Giang Dược Phong gật gù đồng ý:
- Ừm!
Lăng Hàn nhàm chán ngáp dài, hắn luyện tâm trong hồng trần hy vọng có thể sớm ngày đột phá Lục Bộ, không ngại đám Tiên Vương giở trò gì. Dù sao cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667839/chuong-3414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.