Lòng Lăng Hàn gióng lên hồi chuông cảnh báo, nếu không phải tình cờ gặp Ninh Hải Tâm, nổi hứng thu nàng làm đệ tử, kêu Ngõa Lý lại đây thì hắn mãi mãi sẽ không phát hiện trong cơ thể mình còn có một vật như vậy.
Lăng Hàn gặn hỏi Ngõa Lý:
- Ngươi đã biết từ lâu tại sao không nói cho ta?
Ngõa Lý trợn trắng mắt:
- Thứ nhất, ngươi không hỏi ta. Thứ hai, ta không có nghĩa vụ trả lời ngươi. Thứ ba, ta cũng không biết đây là cái gì, trước khi chưa rõ ràng tình huống mà nói cho ngươi biết thì trái với tính chính xác của ta.
Đệt!
Lăng Hàn câm nín, cái tên này còn dõng dạc cãi lại?
Nhưng Lăng Hàn ngạc nhiên nhất là biểu tình trên mặt Ngõa Lý, từ khi nào tên này biết trợn trắng mắt? Rất nhân tính hóa!
Ngõa Lý luôn giữ hình người nhưng Lăng Hàn chưa bao giờ xem gã là con người, mặt thì không biểu tình, chẳng có dao động tình cảm gì.
Hôm nay tên này uống lộn thuốc?
Lăng Hàn hỏi thẳng:
- Có phải ngươi uống lộn thuốc không?
Ngõa Lý khinh thường nói:
- Ngươi mới uống lộn thuốc!
Lăng Hàn càng ngạc nhiên hơn, tên này còn biết đấu võ mồm, biểu đạt xem nhẹ?
Kỳ quặc quái gở.
Lăng Hàn hỏi:
- Ngươi lại tiến hóa?
Ngõa Lý nghiêm túc nói:
- Ta diễn hóa ra hệ thống cảm xúc.
Ra là vậy.
Lăng Hàn chợt nổi hứng nói:
- Hay ngươi thử giao lưu với Đại Hắc Cẩu xem?
Nếu Ngõa Lý học được cái tính đáng đánh của Đại Hắc Cẩu cộng thêm khuôn mặt nghiêm nghị thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667830/chuong-3405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.