An Đằng chỉ là Nhất Trọng Thiên, nếu Lăng Hàn là Tiên Vương thì ngang hàng với gã, nên gã phải thận trọng.
Lăng Hàn như không thấy gì, ấn chỉ hướng Ninh Đạo Lan. Ninh Hải Tâm không nói nên lời cầu giúp kiểu gì thì Lăng Hàn sẽ làm theo cách của hắn.
Ninh Đạo Lan chỉ kịp hét một tiếng:
- Không!
Bụp!
Ninh Đạo Lan thành mưa máu.
Lăng Hàn xoay người lại nhìn hướng Lục Dương.
An Đằng biến sắc mặt kêu lên:
- Đạo hữu!
Ngươi muốn giết Ninh gia không sao hết, cứ việc giết, vì An Đằng Tiên Vương chỉ vừa mắt tiểu cô nương Ninh gia kia. Nhưng Lục Dương là nhi tử ruột của gã.
Lăng Hàn không thèm nhìn An Đằng Tiên Vương, lại chỉ một cái.
An Đằng Tiên Vương vội ngăn cản:
- Dừng tay!
Nhưng khi lực lượng của An Đằng Tiên Vương đụng vào Lăng Hàn thì bị đánh bật về.
An Đằng Tiên Vương hoảng sợ, đối phương là Tiên Vương mấy trọng thiên mà sức chiến đấu khủng thế.
Bụp!
Lẽ tất nhiên Lục Dương cũng bị một chỉ oanh sát.
Toàn trường xôn xao.
Tuy trước đó Lăng Hàn nhiều lần thành côn nhưng Ninh Đạo Lan chỉ là Thăng Nguyên cảnh. Giờ thì khác, An Đằng Tiên Vương ra tay mà không thể ngăn cản Lăng Hàn giết người, hắn mạnh đến mức độ nào?
Tiêu đời, đời An Đằng Tiên Vương dã tàn, đạp phải đinh cứng vậy.
An Đằng Tiên Vương hút ngụm khí lạnh, nỗi đau mất nhi tử làm gã hận muốn giết người nhưng dứt khoát co cẳng chạy trốn thật nhanh.
Đối phương ít nhất là Tiên Vương Tam Trọng Thiên, cách biệt thực lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667827/chuong-3402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.