- Lăng Hàn!
Lâm U Liên cùng Ngô Hạo Dương đều kêu lên, mà Bạch Mễ Phạn thì nhiệt tình hơn nhiều, xông lại cho Lăng Hàn một cái gấu ôm.
- Liền biết gia hỏa ngươi sẽ không dễ dàng chết như vậy!
Hắn cười to nói.
Ba người này xuất hiện, lại bị Bạch Mễ Phạn ôm một cái như thế, Lăng Hàn tự nhiên không có khả năng xuất thủ nữa, hắn gật đầu cười, nói với Bạch Mễ Phạn:
- Ngươi cũng rảo bước tiến lên Lục Bộ, ta có phải nên gọi ngươi một tiếng tiền bối hay không?
Bạch Mễ Phạn cố ý chỉnh vạt áo, sau đó nhìn Lăng Hàn gật đầu:
- Ngươi có thể tới thăm viếng rồi.
- Cút!
Lăng Hàn cười đá ra một cước, Bạch Mễ Phạn thì lóe lên, tránh khỏi.
- Lăng huynh, là đến trợ trậnv sao?
Lâm U Liên hỏi.
Lăng Hàn gật gật đầu:
- Tình thế bây giờ thế nào?
- Không quá lạc quan a!
Bạch Mễ Phạn lắc đầu.
- Thời điểm sớm nhất, có năm chiến lực Thất Bộ như chúng ta gia nhập, vậy dĩ nhiên dễ dàng liền đỡ được đại quân Cuồng Loạn. Nhưng Cuồng Loạn rất nhanh lại sáng tạo ra một loại quái vật mới, số lượng cực ít, nhưng biết tự bạo, uy lực có thể so sánh một kích toàn lực của Thất Bộ đỉnh phong.
- Nếu chúng ta không né tránh, như vậy bị tạc trúng khẳng định phải bị thương nặng, cần tu dưỡng ức năm thời gian.
Lâm U Liên cũng nói:
- Đây cũng là năng lực sau khi Cuồng Loạn thôn phệ Viêm Sương vị diện mới có, nếu không, nó ở trên Viêm Sương vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667805/chuong-3380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.