Phá Nhạc Thiên Tôn xuất hiện, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lăng Hàn, trong ánh mắt tràn đầy hàn ý.
Thất Bộ, không gì làm không được, nhưng Lăng Hàn lại ba phen mấy bận từ từ trong tay của hắn chạy trốn, thậm chí còn đánh nổ một bộ phân thân của hắn, với hắn mà nói, đây là nhục nhã chưa từng có.
Huống hồ, Lăng Hàn còn có thể uy hiếp được địa vị Thiên Mệnh Tử của Phong Vô Định, để hắn càng muốn xóa đi Lăng Hàn.
Bố cục nhiều năm như vậy, ác tử này rốt cục nhập hố.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Thối lão quỷ, đã lâu không gặp, ngươi vẫn làm người chán ghét như vậy!
Không phải sao, bọn hắn một nhà đoàn tụ, ngươi đến chọc gậy làm gì?
- Hừ, bản tôn sẽ ở trước mặt ngươi, giết chết những người này, nhìn ngươi còn cười được thế nào!
Phá Nhạc Thiên Tôn lạnh lùng nói, mặc dù hắn nói là mệnh của mấy Thiên Tôn, nhưng trên mặt lại không chút biểu tình, phảng phất như đây chẳng qua là a miêu a cẩu.
Biểu lộ của Lăng Hàn cũng không khỏi lạnh lùng, điềm nhiên nói:
- Lão cẩu, ngươi là ngại chết không đủ nhanh sao?
Phá Nhạc Thiên Tôn hừ một tiếng, sẽ không tiếp tục cùng Lăng Hàn nói nhảm, chẳng lẽ để hắn một Thất Bộ đấu khẩu với người sao?
Hắn xuất thủ, nhưng không phải nhằm vào Lăng Hàn, mà chụp vào Lăng Hi.
Đã nói muốn ở trước mặt Lăng Hàn giết chết những người khác, Thất Bộ nói há sẽ nói đùa?
- Cút!
Lăng Hàn hét lớn một tiếng, đấm ra một quyền, đón lấy Phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667784/chuong-3359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.