Bọn hắn cũng không dám nói cái gì, ai muốn ăn đòn chứ?
Dù sao bọn hắn không phải là đối thủ của Lăng Hàn, vốn là ngăn không được, làm gì tự mình chuốc lấy cực khổ?
Bành! Bành!
Nhưng Lăng Hàn không có tính toán buông tha bọn hắn, một quyền vung ra, hai người lập tức bị đánh bay ra ngoài, một đường không biết đụng hư bao nhiêu vách tường.
Hai người kia vô cùng phiền muộn, lại không có nói năng lỗ mãng, vì sao cũng bị đả kích?
Ngươi không phải tìm Phong Vô Định sao, xuất thủ với bọn hắn làm gì?
Bọn hắn đều bò không nổi, dưới một kích này của Lăng Hàn đã bị trọng thương.
Mặt mũi Lăng Hàn tràn đầy lạnh lùng, hôm nay hắn không phải đến luận bàn với Phong Vô Định, nhìn xem ai mới là thiên kiêu mạnh nhất, chỉ là đến đánh người xuất khí.
Hưu hưu hưu, càng nhiều Thiên Tôn nhảy ra, bao bọc vây quanh Lăng Hàn, lại không có xuất thủ.
Dù ở trong Thiên Hạ minh, Ngũ Bộ Thiên Tôn cũng không có mấy cái, dư tử tầm thường, làm sao chống đỡ được Lăng Hàn?
Cho nên, ai cũng không dám tự rước lấy nhục.
Nắm tay phải của Lăng Hàn ngưng tụ, đánh ra.
- Cái gì!
- Ngươi thế mà còn dám chủ động xuất thủ?
- Quá phách lối!
Tất cả mọi người kinh hô, không nghĩ tới Lăng Hàn phách lối như vậy, chạy đến Thiên Hạ minh cũng bá đạo như thế.
Bọn hắn đồng loạt ra tay chống đỡ, nhưng dù có vài chục vị Thiên Tôn, miễn cưỡng ăn một kích này vẫn để bọn hắn bị đẩy lui.
Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667725/chuong-3300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.