Đối mặt dạng bằng chứng này, Tân Khí Hổ cũng không lời nào để nói.
Hắn có thể lấy thế đè người, nhưng tuyệt không thể đổi trắng thay đen, dù sao bên người còn có Lâm U Liên cùng Ngô Hạo Dương, há cho hắn một tay che trời?
- Chỉ giết hai con?
Tân Khí Hổ lại bắt đầu trêu chọc.
- Đầu mục của Cuồng Loạn quân chí ít có năm tên, ngươi mới giết hai cái, cũng kêu hoàn thành nhiệm vụ?
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Ta cho tới bây giờ không có nói qua, ta nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ này, hơn nữa, ngươi cảm thấy cái này hiện thực sao?
Tất cả mọi người lắc đầu, chuyện này là không thực tế.
Trước ai cũng nghĩ Lăng Hàn khẳng định có đi không về, thật không nghĩ đến Lăng Hàn chẳng những trở lại, hơn nữa còn giết hai mục tiêu, đây là đại công. Nhưng Tân Khí Hổ chẳng những không có ghi công cho Lăng Hàn, ngược lại còn làm khó dễ, cái này quá không ra gì.
- Tân huynh, ngươi quá đáng rồi.
Lâm U Liên mở miệng, ngữ khí có chút lạnh, hiển nhiên nàng đã thật sự nổi giận.
Ngô Hạo Dương cũng gật đầu, mặc dù lúc trước hắn thua Lăng Hàn, lại chỉ muốn cùng Lăng Hàn công bằng chiến một trận, lấy chứng minh mình, nhưng xưa nay không có vận dụng bàng môn tả đạo gì.
Tân Khí Hổ cười nhạt một tiếng, cho dù người trong thiên hạ đều phản đối lại như thế nào, hắn cần để ở trong lòng sao?
- Nhiệm vụ đã không hoàn thành, vậy thì tiếp tục.
Hắn nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667710/chuong-3285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.