Ngũ Bộ xác thực có thể ngang ngược như vậy, đáng tiếc, đối thủ của hắn là Lăng Hàn.
Kết cục của hắn tự nhiên không cần nói, chỉ có phần bị giết.
Đánh nhau cùng cấp, điều kiện tiên quyết có thể chạy trốn là xem thời cơ nhanh, không thể cho đối phương quấn lấy, không thì chỉ có bị một kích oanh sát thành cặn bã.
Thời gian không ngừng đi qua, Tứ Bộ, Ngũ Bộ chết ở trong tay Lăng Hàn cũng nhiều, tự nhiên để cho người ta ý thức được không đúng.
Mặc dù Lăng Hàn có chút phiền, nhưng hiện tại sinh mệnh tinh khí của cường giả Ngũ Bộ giúp đỡ hắn quá lớn, mấy ngàn năm liền để tu vi của hắn đến Tam Bộ trung kỳ.
Đây là tiến cảnh hết sức kinh người, nếu có thể một mực tiến hành như thế, như vậy Lăng Hàn chỉ cần hơn một vạn năm liền có thể đạt tới Tam Bộ đỉnh phong, đi xung kích Tứ Bộ, ngay cả đám người Lâm U Liên, Tân Khí Hổ năm đó cũng không thể so sánh.
Nhưng mà, trên đời ở đâu nhiều chuyện tốt như vậy?
Lại nói, hết thảy Ngũ Bộ Thiên Tôn mới ngàn cái, thật muốn giết toàn bộ cho Lăng Hàn dùng để tăng lên tu vi sao?
Sau đó Thiên Tôn Ngũ Bộ xuất thủ liền không có đần như vậy, mỗi một cái đều tổ đội, ít thì ba bốn, nhiều thì sáu, bảy người, để Lăng Hàn cũng không thể không sinh ra kiêng kỵ, không cảm tử chiến.
Hắn khai thác chiến thuật du đấu, một bên chạy, vừa hái nguyên thạch, mười mấy vạn năm xuống, vị diện này lại trống rỗng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667690/chuong-3265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.