Một thanh âm ung dung truyền tới, ầm ầm, thanh âm này rõ ràng không lớn, nhưng ngọn núi lại nhao nhao tan rã, trong nháy mắt toàn bộ dãy núi đều san thành bình địa.
Thiên Tôn đương nhiên là có dạng thần uy này, nhưng bình thường, Thiên Tôn đều sẽ tiến hành khống chế, không cần thiết tiến hành đại phá hư như thế, cái này rất dễ dàng bị Thiên Địa nhằm vào, nếu để cho vị diện tập hợp đủ lực áp chế, dù Thất Bộ cũng không dễ chịu.
Bất quá nơi này là trong hư không, vị diện sớm chết, tự nhiên không sợ bị nhằm vào, hơn nữa, người này hẳn cũng bao hàm lấy lửa giận đi tới.
Lăng Hàn hiện thân, hai tay chắp sau lưng, cười nói:
- Phế vật tới?
- Ở trước mặt bản tôn múa mép khua môi, ngươi không có nửa điểm chỗ tốt.
Một bóng người hiển hiện, dáng người cực kỳ thấp bé, nhìn kỹ, cái này đúng là một tiểu nam hài mới năm sáu tuổi, nhưng thần sắc lại như ông cụ non.
Lăng Hàn kinh ngạc:
- Ta nói phế vật, ngươi chỉ là danh tự không tốt, cũng không cần tái tạo lại thân thể của mình a?
Tiểu nam hài kia lập tức lộ ra thần sắc nổi giận, hắn chính là Phí Vũ, đường đường Ngũ Bộ Thiên Tôn.
Sở dĩ biến thành bộ dáng một bé trai, chính là hắn tự sáng tạo một môn bí thuật, không ngừng lặp lại quá trình xuất sinh, trưởng thành, chết già, từ đó ngộ đạo.
Nhưng Lăng Hàn cũng quá thất đức, thế mà cầm tên của hắn trêu đùa.
- Phí huynh, không cần cùng một tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667686/chuong-3261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.