- Oa, không muốn mặt a, ba cái đánh một cái.
Hổ Nữu oa oa kêu to, lại cắn răng không lùi.
Nàng muốn lui dễ dàng, nhưng Nữ Hoàng làm sao bây giờ?
Mặc dù hai nữ đấu đến đấu đi, nhưng đều là người của lão Lăng gia, làm sao có thể nhìn đối phương rơi vào tay địch nhân?
- Rút lui.
Nữ Hoàng nói, nàng tới gần Hổ Nữu.
- Ha ha, nếu có thể để các ngươi chạy, vậy chúng ta cũng không cần lăn lộn!
Tứ Bộ áo bào đỏ nói, hắn trấn áp thô bạo, lại một canh giờ trôi qua, Hổ Nữu cuối cùng không có ký hiệu cấp bảy thứ tư có thể vận chuyển, chiến lực ngã xuống.
- Không biết xấu hổ, ngươi còn có biện pháp gì không?
Hổ Nữu nhìn Nữ Hoàng kêu lên.
Nữ Hoàng nhún vai, biểu thị cũng vô kế khả thi.
- Vậy không thể làm gì khác hơn là gọi Lăng Hàn ra.
Hổ Nữu lớn tiếng kêu lên.
- Lăng Hàn, mau tới cứu mạng a!
- Còn muốn để cho người cứu mạng?
Tứ Bộ tóc trắng cười lạnh.
- Lúc này, ai cũng cứu không được các ngươi!
- A, ngươi dựa vào cái gì khẳng định như vậy?
Hưu, bóng người lóe lên, Lăng Hàn đã xuất hiện.
- Lăng Hàn!
Hổ Nữu vui vẻ kêu to, cũng mặc kệ đây là trường hợp nào, lập tức nhảy tới trên thân Lăng Hàn, ôm lấy hắn.
Mặc dù Phí Bạch Chư đã đoạn mất tưởng niệm với hai nữ, nhưng nhìn thấy Hổ Nữu cùng Lăng Hàn thân mật như thế, hắn vẫn không nhịn được trên mặt biến sắc. Hắn hừ lạnh một tiếng nói:
- Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667680/chuong-3255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.