- Hơn nữa, chỉ cần số lượng vận dụng thoả đáng, Huyết Nê này còn có thể để Thiên Tôn trăm tật quấn thân, nhất định phải dùng tất cả lực lượng đi đối kháng, bản thân lại như thư sinh trói gà không chặt.
La Đồng Phương lắc đầu:
- Sư đệ, mao bệnh háo sắc của ngươi làm sao một mực sửa không được, nếu không, thành tựu của ngươi đã sớm vượt qua ta.
Hác Cảnh lại cười ha ha một tiếng:
- Sư huynh, người nếu chỉ tu luyện, vậy cho ngươi sinh mệnh bất hủ lại như thế nào?
- Giết chết Lăng Hàn, ngươi phụ trách rút ra linh hồn của hắn, luyện hóa Thiên Tôn ký hiệu, mà ta thì phụ trách cứu người, tiểu nha đầu Lăng Hi kia khẳng định sẽ rất cảm động, lại không biết, mẫu thân bị bắt đi của nàng lại thành nô lệ của ta, mặc ta bài bố, đùa bỡn!
Hai mắt Hác Cảnh phát sáng.
La Đồng Phương lộ ra vẻ khinh thường, hắn là thật xem thường sư đệ một lòng nữ sắc này, nhưng ai bảo đây là con trai độc nhất của sư phụ hắn chứ?
- Lúc nào hành động?
Hắn hỏi.
- Mau chóng.
Hác Cảnh nói.
- Hiện tại ta xem như triệt để đánh vào Lăng gia, không có người sẽ hoài nghi ta, căn bản sẽ không nghĩ đến, ta sẽ ở trong đồ ăn của bọn hắn hạ độc!
- A, đều thành Thiên Tôn, còn cần ăn cái gì sao?
La Đồng Phương kinh ngạc.
- Ngươi không biết, một nhà này đều là ăn hàng.
Bên ngoài, Lăng Hàn không khỏi im lặng, người bình thường đối với hắn đánh giá đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667607/chuong-3182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.