Nụ cười trên mặt Hác Cảnh chậm rãi rút đi, sau đó trong ánh mắt lóe qua một đạo tinh quang:
- Lăng Hàn, đúng là Lăng Hàn! Thật sự là không nghĩ tới, lại ở chỗ này gặp được yêu nghiệt trong truyền thuyết kia!
- Bất quá, hắc hắc hắc hắc hắc, thật sự là cơ hội trời cho!
Hắn dùng thanh âm chỉ có thể mình nghe được nói nhỏ.
- Làm sao đột nhiên lộ ra nụ cười cổ quái như vậy?
Nữ Hoàng hỏi.
Lăng Hàn khoát khoát tay chỉ:
- Ta nói, người nào đó thực sự là không muốn sống lâu.
- Ngươi phát hiện cái gì?
Nữ Hoàng hỏi.
- Tạm thời còn không có, bất quá ta sẽ nhìn chằm chằm.
Lăng Hàn nói.
Hắn đương nhiên không yên lòng nữ nhi cùng một “nam tử xa lạ” cùng ở một phòng, không tự chủ được đưa thần ý sang, lấy thực lực của hắn, Hác Cảnh chỉ là chuẩn Thiên Tôn làm sao có khả năng phát hiện?
Kể cả Hác Cảnh lẩm bẩm, đồng dạng bị Lăng Hàn thu ở trong tai, sức cảm ứng của hắn quá nhạy cảm.
- Biết rất rõ ràng ta là ai, lại cố ý giả bộ như chưa từng nghe nói qua, chỉ nhìn điểm ấy, tiểu tử này liền có vấn đề.
Lăng Hàn nói.
- Bất quá, ta ngược lại muốn xem xem hắn sẽ đùa nghịch ra hoa chiêu gì.
Nữ Hoàng không quan trọng, nàng quá kiêu ngạo, không có người nào hoặc sự tình nào có thể để nàng chú ý.
Ngày thứ hai, bọn hắn khởi hành.
Lăng thành tự nhiên là không thể trở về, hơn nữa còn không biết có bị những Thiên Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667605/chuong-3180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.