Hắn nghỉ ngơi mấy ngày, lần nữa đến chiến.
Mỗi lần Trương Khải Luân đều không có chiếm được chỗ tốt, nhưng sau mỗi lần chiến đấu, đều sẽ cách tầm vài ngày ngóc đầu trở lại.
Mới đầu, Lăng Hàn cũng không ngại có cái bồi luyện, mấu chốt là gia hỏa này quá chấp nhất, mười lần, hai mươi lần, ba mươi lần, cảm giác hắn đang tiêu hao Lăng thành, giống như kẹo da trâu, đánh không thắng, nhưng cũng đánh không bại, mặt dạn mày dày không chịu đi.
Lăng Hàn không khỏi phiền muộn, nếu như hắn còn có một tấm tín phù, vậy tuyệt đối sẽ cho đối phương, quá phiền đi.
Nhưng mà, tính bền dẻo của Trương Khải Luân kinh người đến lạ thường, tới tới đi đi, thoáng chớp mắt đã ba vạn năm.
Hiện tại, người trong Lăng thành đều biết Trương Khải Luân tồn tại, mới đầu còn có chút lo lắng, một vị Thiên Tôn giết tới a, nhưng bây giờ cũng đã quen thuộc, tới thì tới, dù sao đánh mấy ngày liền đi.
Lăng Hàn thì muốn điên, làm sao có người vô lại như thế?
- Phu quân, không bằng chúng ta đi thôi?
Hách Liên Tầm Tuyết đề nghị.
- Đúng đúng, đi từng địa phương một chút, ăn một chút!
Hổ Nữu ở một bên vỗ tay, thời điểm nhắc đến ăn, hai mắt nàng tỏa ánh sáng.
Dù trở thành Thiên Tôn, nàng vẫn là tính cách lúc trước, không có cải biến chút nào.
Lăng Hàn muốn đi rất dễ dàng, trực tiếp xuyên thẳng qua Nguyên Thế Giới, muốn đi đâu cũng dễ dàng.
Chúng nữ đều nhìn về phía Lăng Hàn, cảm thấy cái chủ ý này không tệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667581/chuong-3156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.