Mã Phong thì lộ ra nụ cười, nhi tử dũng cảm như thế để hắn rất vui mừng, thân rơi vào tay địch, vẫn có thể bất khuất không theo, không hổ là hảo nhi tử của hắn.
Những người khác cũng đều nhìn Lăng Hàn, xem hắn phải thu xếp như thế nào?
- Lăng Hàn, có chiêu thuật gì cứ việc dùng, nếu bản thiếu nhíu mày một chút, liền là tôn tử của ngươi!
Mã Ngọc Hải càng ngày càng khoa trương.
- Thành toàn ngươi!
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, tay phải vỗ, ba, trán của Mã Ngọc Hải trán lập tan nát.
Mã Ngọc Hải lăng lăng nhìn Lăng Hàn, hắn làm sao cũng không nghĩ tới Lăng Hàn lại sẽ hạ sát thủ với mình.
Làm sao dám?
Đây chính là võ viện a, càng có phụ thân hắn tọa trấn ở một bên.
Một ý niệm còn không có quay tới, hắn liền chán nản ngã trên mặt đất, Thức Hải bị kích phá, tự nhiên chỉ có một con đường chết.
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, bọn hắn giống như Mã Ngọc Hải, đều chấn kinh vì sao Lăng Hàn dám xuống tay.
Khác biệt chính là, bọn hắn còn có thể tiếp tục chấn kinh, mà Mã Ngọc Hải lại treo.
- Không…
Mã Phong gầm thét, tóc đen tung bay, như một con Hùng Sư điên cuồng.
Trong hai mắt hắn phun ra lửa giận, mình chỉ có một nhi tử như vậy, hơn nữa đứa con trai này cũng hết sức xuất sắc, tương lai không phải là không có cơ hội vượt qua mình.
Nhưng mà, ngay ở trước mặt hắn, con của hắn bị oanh sát.
Hắn muốn giết người, hắn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667468/chuong-3043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.