Vân Ngạo Không gật đầu, bị Lăng Hàn nháo trò như thế, có phải để phần lớn người đều coi Vân gia yếu thế hay không? Hiện tại tùy tiện Tiên Vương nào cũng dám lấn đến trên đầu, lá gan thật đúng là đủ mập.
- Các hạ, cho ta đến lĩnh giáo một chút!
Hắn đi ra một bước, oanh, khí tức bạo quyển.
Đại Hắc Cẩu rõ ràng một tay liền có thể trấn áp Vân Ngạo Không, nhưng nếu nó có người có thể phân công lại không cần, kia hay vẫn là nó sao?
- Tiểu Hàn tử, lên cho bản tọa!
Nó nhìn về phía Lăng Hàn thét.
Ba, Lăng Hàn một cước đá tới Đại Hắc Cẩu, để Đại Hắc Cẩu vội vàng nhanh chân bỏ chạy.
- A, ngươi?
Vân Ngạo Không nhìn Lăng Hàn, lộ ra vẻ cổ quái.
Tướng mạo người này... rất quen mắt, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra giống ai.
- A, ngược lại có chút giống người đã chết kia.
Tư Đồ Thái Long nói.
Vân Ngạo Không lập tức giật mình, dáng dấp người này xác thực có chút giống Lăng Hàn, nhưng hiển nhiên bắt chước không quá giống, bởi vì Lăng Hàn có một loại bá khí, đứng ở đó ngay cả mặt trời cũng ép không được huy hoàng của hắn. Nhưng người trước mặt này lại khí thế nội liễm, không hề đặc sắc, giống như người bình thường.
Từ khi Lăng Hàn hoành không xuất thế, lập nên chiến tích nghịch thiên, hắn cũng thắng được vô số người trẻ tuổi truy phủng, tranh nhau bắt chước, cho nên nhìn thấy một người dung mạo, khí chất tương đương Lăng Hàn cũng không kỳ quái.
Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667453/chuong-3028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.