Đám người Lăng Hàn đều không có khách khí nữa, nhao nhao tiến vào ao.
Lập tức, một cỗ sinh cơ tràn trề tràn vào trong cơ thể, thôi động tu vi của bọn hắn hưu hưu hưu tăng lên.
Phốc oành, Đại Hắc Cẩu cũng nhảy vào.
- Chó chết, ngươi đã là tầng chín đỉnh phong rồi, còn tới làm cái gì?
- Hấp thu chút dinh dưỡng, nhiều hơn cũng không có chỗ xấu a.
Đại Hắc Cẩu chẳng biết xấu hổ nói.
Đối với Đại Hắc Cẩu vô sỉ, mọi người sớm đã thành thói quen, đều không thèm nói, chuyên tâm hấp thu lấy năng lượng trong ao.
Nhưng rất nhanh, sắc mặt của bọn hắn liền thay đổi.
Cái năng lượng này thật cuồng bạo, mới đầu bọn hắn còn có thể chịu được, nhưng rất nhanh liền hóa thành nước lũ hủy diệt, mãnh liệt dâng trào ở trong cơ thể bọn hắn, tựa hồ muốn phá vỡ thân thể.
Đây cũng không phải là cảm giác, trên thân thể bọn hắn rất nhanh liền xuất hiện vết máu, đó là mạch máu trong cơ thể đã bạo liệt rồi.
- Phải ở trong ao một ngày, nếu không chẳng những vô ích, ngược lại có hại.
Lâm Phiêu Tuyết nói.
- Móa, cẩu gia bị lừa thảm rồi, sớm biết như vậy sẽ không vào!
Đại Hắc Cẩu oa oa kêu thảm thiết, nó đã là tầng chín đỉnh phong, không có khả năng tăng lên gì, chỉ là nó quá mức tham, không thể gặp người khác được chỗ tốt, nó chỉ có thể ở một bên xem, bởi vậy mặt dạn mày dày nhảy xuống, kết quả lại ăn hành.
Bốn người Lăng Hàn đều cắn răng chống đỡ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667432/chuong-3007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.