- Bái kiến Thần Lư đại nhân!
Tất cả mọi người vội vàng hành lễ, ngay cả Hà Vũ Phong cũng không ngoại lệ.
Hắc Lư chính là Thiên Tôn, mà không mang theo chữ chuẩn.
Dù Hà Vũ Phong nhảy ra quy tắc thì như thế nào, cường giả vi tôn mới là chí thượng, là quy tắc không có khả năng biến mất.
Tất cả mọi người đều cúi đầu, hành lễ với Hắc Lư, ngay cả Lâm Phiêu Tuyết cũng hơi khẽ chào:
- Lư thúc.
Lư thúc?
Hắc Lư đi tới, ba, đạp Hà Vũ Phong một cước, đạp hắn trở mình trên mặt đất.
Hà Vũ Phong giận dữ, hắn dầu gì cũng là chuẩn Thiên Tôn, so với Hắc Lư lại không kém bao nhiêu, ngươi dám nhục ta như vậy?
- Xú tiểu tử, bổn tọa đây là cứu ngươi!
Hắc Lư duỗi ra một chân giẫm lên mặt Hà Vũ Phong.
- Nếu cha ngươi biết, đoán chừng sẽ mang lễ vật tới đa tạ bổn tọa.
Tất cả mọi người khóe miệng co giật, con lừa này thật đúng là độc địa, giẫm người ta ở dưới chân rõ ràng còn nói là tốt cho người khác.
Hà Vũ Phong đương nhiên tức giận, hắn thề, nhất định phải nói cho phụ thân chuyện này, coi như ngươi cùng Chu Hằng quan hệ tốt, cũng không thể đối với hắn như vậy!
Hắc Lư cười hắc hắc, gõ chân ở trên đầu Hà Vũ Phong:
- Tiểu tử, còn chưa chịu hết hy vọng sao? Được rồi, bổn tọa liền cho ngươi chết nhắm mắt! Ngươi cầm cha của mình đi áp người ta, nhưng ngươi biết cha nàng là ai không?
Nó chỉ vào Lâm Phiêu Tuyết nói.
Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667430/chuong-3005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.