Hai mắt hắn sáng lên, dù hắn là thiên tài tuyệt diễm, nhưng bởi vì sau lưng không có Thiên Tôn, nên không thể có được một kiện Tiên Khí.
Hắn đỏ mắt, về phần hai người này khoa trương Nữ Hoàng đẹp đến trên trời dưới đất ít có lại một chút cũng không tin, trước lúc tiến vào Tiên Vương mộ địa, hắn cũng được vô số mỹ nữ vờn quanh, cái tuyệt sắc gì chưa từng gặp qua?
Cũng chỉ có hai lúa trong Tiên Vương mộ địa, thấy nữ nhân quá ít, nên hơi có tư sắc liền khoa trương thành tuyệt lệ.
- Hai người mà các ngươi nói, liền ở giữa quang đoàn kia sao?
Hắn chỉ vào trên cầu hỏi, sau khi đạt được trả lời khẳng định, hắn lại lắc đầu.
Lấy thực lực của hắn cũng khó có khả năng ở dưới công kích như vậy kiên trì thời gian quá dài, huống chi là mấy ngàn năm.
Ha ha, hai người này nhất định là nghe nhầm đồn bậy, Tiên Vương tầng bốn làm sao có thể làm được?
- Ta lại muốn nhìn!
Hắn đi nhanh về phía cây cầu.
- Không thể!
Có người vội vàng nói.
- Nếu không đánh cờ thắng, tùy tiện xông cầu, chỉ có bị ném vào trong sông chờ chết.
- Hừ, Miêu Anh Vệ ta có gì phải sợ?
Miêu Anh Vệ đi nhanh về phía trước, hắn mới không tin những người này nói hưu nói vượn.
Hắn rất nhanh liền đi tới cạnh cầu, có chút chần chờ, vẫn một cước đi ra ngoài.
Hưu, điện quang lóe lên, chỉ thấy lão giả kia đã quỷ dị xuất hiện ở trên cầu, nắm tới Miêu Anh Vệ.
- Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667364/chuong-2939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.