Lăng Hàn cũng không truy kích, một Tiên Vương một lòng muốn đi, hơn nữa ở trên cảnh giới vượt xa hắn, hắn làm sao ngăn được?
Hắn sớm muộn gì cũng sẽ ở Quỷ Vương đô đại náo một hồi, đến lúc đó nên tính toán sổ sách sẽ tính rõ ràng.
Nhìn xem Lăng Hàn cầm kiếm mà đứng, Đường Viễn từ đáy lòng thấy lạnh cả người.
Người trẻ tuổi này thật đáng sợ, vừa bước vào tầng bốn thì có thể khí lực va chạm Tiên Vương tầng bảy, thậm chí đuổi đối phương đi. Nói như vậy, nếu như Lăng Hàn đạt tới tầng sáu, chẳng phải là có thể địch nổi tầng chín sao?
Hắn cậy vào lớn nhất chính là lão ba của hắn, nhưng nếu như Lăng Hàn có thể cùng cha hắn bình khởi bình tọa, vậy hắn còn có khả năng làm càn trước mặt Lăng Hàn sao?
Tuy cách ngày đó còn có chút xa xôi, nhưng Đường Viễn đã có loại cảm giác, ngày đó nhất định sẽ tới.
Hắn cũng như vậy, huống chi là những người khác, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hàn, ai cũng tràn đầy sợ hãi.
Bọn họ đều bởi vì trưởng bối mới có khả năng hoành hành ngang ngược, nhưng bây giờ đứng ở trước mặt bọn họ, lại là một người đủ để chống lại lão tử của bọn họ, há có thể không cho bọn hắn giật mình bể mật?
Ở Tiên Vương mộ địa, không có quy củ, chỉ có giết chóc, ở trước mặt Lăng Hàn, bọn hắn không có một chút cảm giác an toàn.
Lăng Hàn thu kiếm, hắn nhìn về phía Đường Viễn nói:
- Huyết Long đan.
Đường Viễn khẽ run rẩy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667310/chuong-2885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.