Đường Viễn cũng có chút thận trọng, tuy Tắc Ngang này chỉ có tám thắng liên tiếp, nhưng số lần hắn đạt được tám thắng liên tiếp lại cao tới hơn ba mươi, phần chiến tích này cực kỳ kinh người, bằng không hắn cũng không thể có danh khí cao như thế.
Hơn nữa, bản thân Tắc Ngang là Đế giả, lại thêm chiến giáp, sức chiến đấu của hắn tự nhiên lại cao một cấp độ, có chút Tiên Vương tầng bốn cũng không phải đối thủ.
- Làm sao, không dám?
Triệu Song kích tướng nói.
- Đối với thủ hạ của mình không có tự tin như thế sao?
Nhị thế tổ như Đường Viễn đương nhiên không thể nhịn được, lập tức nghểnh cổ nói:
- Có gì không dám, vẫn đánh cược ba cây Bà La Tiên Hoa!
- Tốt!
Triệu Song cười to, vừa vặn cầm tiền đặt cược lần trước thua trở về.
- Đường Viễn, ngươi vẫn là cầu tiểu tử này còn có thể lưu lại một mạng đi.
Đường Viễn hừ một tiếng:
- Ai giết ai, còn không nhất định đâu, chờ xem đi.
- Ha ha ha ha!
Triệu Song cười to, hắn cảm giác lần này mình khẳng định thắng chắc.
Một bên khác, người dẫn chương trình còn nói một trận, triệt để nhen lửa tâm tình của khán giả, sau đó nói:
- Hiện tại, liền để chiến đấu bắt đầu đi!
- Ha ha ha ha, tiểu tử, rửa sạch sẽ cái cổ chưa? Quan tài đã mua chưa?
Tắc Ngang cười to, cực kỳ hung hăng.
- Còn có di ngôn gì muốn nói không, con người của ta vẫn rất thông tình đạt lý.
Lăng Hàn mỉm cười, đưa tay phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667293/chuong-2868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.