Trong lòng hắn tức giận, nắm đấm siết chặt chẽ, sau đó vung ra ngoài.
Hiện tại hắn đã đi ra Đạo của mình, ý cảnh viên mãn, mà thể phách càng đạt đến tầng sáu, đánh ra cú đấm này, uy lực vô cùng, không kém gì cầm Tiên Khí oanh kích.
Nhưng Nhân Ba Ni lại không biết, hắn thấy Lăng Hàn lại dám cầm nắm đấm tới đón đao cưa của mình, không khỏi cười gằn.
Tiểu tử này cho rằng đao cưa không phải Tiên Khí, liền có thể coi khinh?
Hừ, chỉ có chính hắn mới biết, cái đao cưa này ở thời điểm rèn đúc còn gia nhập một tia Tiên Kim, vì lẽ đó so với chiến giáp cấp Tiên Vương, cái này càng thêm sắc bén, kiên cố.
Ngươi là Tiên Vương thì đã làm sao, đao cưa kỳ dị lao qua, bảo đảm tay đoạn, ngực đoạn, trong nháy mắt liền bị chém thành hai.
Mọi người trên thính phòng vừa kích động lại hưng phấn, vừa khai chiến liền có thể nhìn thấy hình ảnh cực kỳ máu tanh, tự nhiên vô cùng thoải mái. Tuy chiến đấu cũng sẽ trong nháy mắt kết thúc, nhưng bọn họ muốn xem cũng chỉ là chảy máu cùng tử vong mà thôi.
- Ngu xuẩn!
Triệu Song cười gằn, biết rõ đối thủ dùng binh khí, lại còn muốn cứng rắn đi tới, cái này cần nghĩ không ra đến cỡ nào?
Đường Viễn cũng kinh ngạc, không thể tin tưởng Vũ Viện đệ nhất thiên hạ lại sẽ dạy dỗ ra ngu ngốc như vậy.
Hắn là ở trên người Lăng Hàn áp hết cả tiền, nếu như thua... hắn chảy mồ hôi lạnh, coi như Lăng Hàn thật bị Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667289/chuong-2864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.