Bọn họ hiểu rõ chổ của cây Tiên Thụ kia, liền lên đường.
Vinh Hoa Tiên Vương cũng không có bá đạo đến trình độ ngoại hạng, hắn vẫn cho phép người khác tu luyện ở xung quanh Tiên Thụ, hấp thu một chút hương quả.
Non nữa ngày sau, đoàn người Lăng Hàn liền đến trên một vùng bình nguyên, bên cạnh một hồ nước, hồ nước không lớn, đường kính nhiều nhất trăm trượng, giữa hồ mọc một cây Bạch Liên, lộ ra mặt nước liền cao hơn một trượng, nói là sen còn không bằng nói là cây.
Bạch Liên đã sớm nở hoa, kết ra một đài sen, xanh biếc như ngọc, nhưng chỉ kết một hạt, đầu nhọn như hoàng kim lưu động, toả ra ánh sáng chói mắt, qua loa tính toán một hồi, hạt sen này dài chừng một thước, có thể xem là một cây bắp ngô.
Bốn phía hồ lớn có người ngồi xếp bằng lít nha lít nhít, đều đang hấp thu mùi thơm ngát của hạt sen, ở trong người ngưng ra Tiên chủng.
Vinh Hoa Tiên Vương đâu?
Lăng Hàn nhìn trái phải, trong khoảng thời gian ngắn cũng không có phát hiện... Tiên Vương quá đặc thù, đứng ở bất kỳ địa phương nào cũng như hạc trong bầy gà, cực kỳ chói mắt.
Đúng lúc này, xèo, chỉ thấy một tia ô quang xẹt qua chân trời, sau đó đứng ở trên mặt hồ, hóa ra một người đàn ông trung niên, vóc người thon dài, bận trường bào màu xám, toả ra khí thế cực kỳ cường đại. Then chốt là, trên người hắn có một đạo thần hà quấn quanh, cả người phảng phất hòa vào thiên địa, ta tức là trời, trời tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667130/chuong-2705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.