- Ngươi trước tiên ở một bên đợi đi.
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không thỏa hiệp, sau đó nhìn Ngõa Lý nói.
- Có muốn hay không đồ vật thân thiết? Muốn liền cấm chế nơi này cho phá giải.
- Người đây là đang lợi dụng ta!
Ngõa Lý lại thông minh hơn rồi, nhìn Lăng Hàn kháng nghị nói.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Vậy tùy ý ngươi, nếu như ta mở ra cấm chế, vậy đồ vật bên trong ngươi một chút cũng đừng nghĩ mò đến. Ngươi đến mở ra, liền theo đầu người phân ngươi một bộ phận.
Ngõa Lý tính toán một chút, gật đầu đồng ý.
Chúng nữ cũng lắc đầu, nói đến năng lực tính toán, Ngõa Lý thật có thể nói là thông minh tuyệt đỉnh, không người nào có thể so sánh. Nhưng nói đến đạo lí đối nhân xử thế, con hàng này là cấp bậc cực thấp.
Lăng Hàn phá cấm chế, bảo vật không có phần của hắn, vậy hắn phá được, không phải cũng không cần cho Lăng Hàn sao?
Hắn lại đồng ý phương án phân phối của Lăng Hàn, thực là hết nói nổi, bởi vì ở Ngõa Lý xem ra, bọn họ nhiều người như vậy phân phối, mình chỉ lấy một bộ phận là cực kỳ hợp lý.
Cái phu quân này thực sự là, người cũng bẫy, không phải người cũng bẫy.
Ngõa Lý tiến lên, đi chưa được mấy bước, chỉ thấy trên đất đột nhiên phát ra ánh sáng, chém về phía hắn, tia sáng này cực kỳ đáng sợ, chí ít là cấp bậc Thăng Nguyên Cảnh Đại viên mãn.
Xèo, ánh sáng chém nhanh, nhưng Ngõa Lý lùi càng nhanh hơn.
Từ một ý nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667082/chuong-2657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.