Chí ít một nén hương thời gian, bọn họ chỉ cảm thấy mắt sáng lên, đập vào mắt chính là một không gian trắng chói mắt, oành, oành, oành, oành, thân thể của bọn họ dồn dập hạ xuống, té xuống đất, nhưng không có chút đau đớn.
Đây là một Tuyết Sơn, chẳng trách trắng như thế, sáng như thế, té xuống cũng không một chút đau đớn.
Mọi người rên rỉ, dồn dập bò dậy, ngay cả mấy gia hỏa hôn mê cũng mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhưng lập tức nôn mửa như điên, vẫn cực kỳ khó chịu.
- Đây là nơi nào?
Tất cả mọi người nói.
Sắc mặt của Vân Hà tiên tử hơi tái, hiển nhiên người vẽ tấm bản đồ này không có tiến vào nơi đây, nhưng lại nói đây là mộ của vị Tổ Vương nào đó, mục đích chỉ là nâng giá trị của tấm bản đồ này.
Nhìn hắn một vật bán hai người, liền biết nhân phẩm ra sao rồi.
Bắt đầu từ nơi này, hết thảy đều xa lạ, nhưng cũng có thể nguy hiểm đến tột đỉnh.
- Xương gãy rơi đầy đất, nhưng trường bào lại không thấy.
Có người ôm đầu kêu lên, đây thực sự là không may.
Kỳ thực điều này cũng có thể tưởng tượng, trường bào bị gió thổi, trời mới biết có thể bay tới nơi nào.
- Đi về phía trước nhìn.
Bọn họ muốn xác nhận đường lui xem được không.
Nơi này không biết phương hướng, trước lại đầu óc choáng váng, căn bản không biết đi đâu. Nhưng cũng không quan trọng lắm, chỉ cần nhìn chiều gió liền biết, bọn họ là bị hấp tới, như vậy chỉ cần ngược gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666961/chuong-2536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.