Hắn đưa mắt nhìn xuống, chỉ thấy xe ngựa của Vân Hà tiên tử đứng ở trên đỉnh ngọn núi, hiện tại Long Đồ đang ngồi ở địa phương phía ngoài xa nhất, mắt ngoắc ngoắc nhìn cây Tiên Thụ kia, thật giống như hi vọng lấy được trái cây ở trên đó.
Tại sao không đi hái?
Lăng Hàn rất nhanh rõ ràng, dưới cây có một phù văn to lớn, mơ hồ có ánh sáng lấp lóe, khiến người ta run sợ.
Đây là phù văn cấp bậc Tiên Vương, khả năng đạt đến cấp bậc tầng chín, cũng chính là Thập Bát Liên.
Kỳ quái, nếu Thập Bát Liên Vương bày xuống phù văn, tại sao còn có nhiều người dám đến như vậy, chẳng lẽ còn muốn đoạt đồ ăn trước miệng hổ hay sao?
- Sao còn đứng ở nơi đó, mau mau tìm một chỗ ngồi xuống, không biết nơi này chính là Thánh Địa sao?
Có người quay đầu lại nhìn Lăng Hàn quát, đây là người ngồi ở hàng phía ngoài xa nhất, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, bởi vì Lăng Hàn đứng ở sau lưng hắn, cho hắn một loại cảm giác buồn bực không thôi.
Lăng Hàn cười ha ha, hiện tại hắn không dò rõ tình huống, liền chen ở bên ngoài, cùng người kia ngồi chung một chỗ.
Người này là Thiên Sứ tộc, tướng mạo đặc biệt anh tuấn.
Lăng Hàn bắt đầu thấy sang bắt quàng làm họ, rất nhanh thăm dò rõ ràng tình huống của người này.
Hắn gọi An Tuấn, chính là hạ nhân của một thiên kiêu, nhân vật tương tự như Long Đồ, lần này cũng là theo chủ nhân đến. Nguyên bản hắn là không có khả năng tới nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666943/chuong-2514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.