- Bổn tọa cũng đồng ý.
Đạp Vân Tiên vương cũng tỏ thái độ theo.
- Bổn tọa không đồng ý.
Đúng lúc này chỉ thấy một đạo thân ảnh xuất hiện ở cửa đại điện mang theo cái bóng thật dài, khiến cho chúng Tiên vương vô cùng áp lực.
- Ngự Hư.
Hai mắt Vạn Cổ Tiên vương xiết chặt, phun ra hai chữ.
Trong lòng Lăng Hàn lập tức sững sờ, nhìn về phía người này.
Đây là một thiếu niên, nhìn qua bất quá chỉ mười sáu mười bảy tuổi. Thế nhưng tóc mai lại trắng như tuyết, toát ra vẻ đau thương. Rõ ràng hắn chỉ có một mình nhưng đứng nơi đó lại khiến cho Lăng Hàn có cảm giác như là thần sơn bất động, cho dù ai cũng không có cách nào vượt qua được.
Cường đại, vô cùng cường đại.
Lăng Hàn có cảm giác, dù hắn vẫn còn ở khu vực trung lập, muốn giết người này cũng không dễ dàng. Đây là một loại trực giác không nói nên lời, thế nhưng hết lần này tới lần khác Lăng Hàn lại rất khẳng định.
Ngự Hư Tiên vương, bá chủ trong Tiên vương cửu trọng thiên, tuyệt đối có thể xếp vào top mười, thậm chí là top ba.
Tiểu tháp đã từng nói qua, khi Ngự Hư Trảm Trần đã từng mấy lần phế tu vi rồi lập lại, mãi tới khi trảm tới mức không thể trảm nữa hắn mới rảo bước lên Phân Hồn cảnh.
Tồn tại như vậy chỉ sợ đã tới gần vô hạn Thiên Tôn.
Không, không, không, hắn và Thiên Tôn vẫn còn cách xa. Lăng Hàn lập tức cải chính nhận định trong lòng. Nhưng mà khoảng cách của hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666929/chuong-2500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.