Muốn chết.
Hắn đang tích súc đại chiêu, công kích Lăng Hàn cho nên khinh thường để ý. Bất quá chỉ là một cặn bã thập nhất bí, cho dù để đối phương đánh trúng thì thế nào chứ? Đợi khi hắn đánh ra đại chiêu này là có thể khiến cho uy hiếp lớn nhất với dị vực bọn hắn tan thành mây khói.
- Không nên, không nên, không nên.
Thẩm Siêu thì sợ tới mức mặt xanh lại, một cước này đạp xuống. Tên Tiên vương dị vực kia nhất định không bị sao cả, thế nhưng lực phản chấn của Tiên vương, vô luận là hắn hay là Lăng Hàn đều không thể địch nổi, có thể bị đánh thành tro bụi.
Hắn còn chưa muốn chết a.
Oanh, giẫm một cước xuống, một tiếng phanh vang vọng. Tiên vương dị vực kia lập tức biến mất không thấy, chỉ có cái chân lớn kia còn đang ở đó, giống như hóa thành thực chất.
Hít.
Ồ?
Trong nháy mắt, toàn trường lâm vào yên tĩnh, giống như vừa rồi Lăng Hàn có thể hóa giải một kích của Tiên vương dị vực vậy, đây là kết quả mà mọi người tuyệt đối không thể nào tin nổi.
Một Tiên phủ cảnh nho nhỏ, trước mặt Tiên vương căn bản chính là con sâu cái kiến. Thế nhưng sau khi đạp một cước xuống, vị Tiên vương dị vực kia lại biến mất không còn tăm hơi. Không, ngay cả khí tức cũng không có, giống như là thần hình câu diệt vậy.
Chuyện này ai có thể tiếp nhận, ai có thể tin tưởng chứ?
- Hiện giờ ngươi tin chưa?
Lăng Hàn cười, nói với Thẩm siêu.
Thẩm Siêu há hốc mồm, bộ dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666925/chuong-2496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.