Tiên Vương đại dược, một kỷ nguyên cũng không phải chuyện ly kỳ gì. Nhưng ở đây, mắt trần có thể thấy, những Tiên dược này từ sinh ra đến mục nát chỉ mấy tức thời gian.
Đây là tốc độ thời gian trôi qua đáng sợ dường nào?
- Chúng ta đi vào, có thể trong nháy mắt lão hủ hay không?
Nữ Hoàng cũng nhìn ra rồi, mở miệng nói, trong lòng kiêng kỵ.
- Không biết.
Lăng Hàn lắc đầu.
- Chúng ta ăn Thiên Thu Nhất Mộng Đan, trong lúc dược lực kéo dài, chúng ta liền không thể có việc.
Bọn họ đi tới, lướt qua dòng sông thời gian, tiến vào vùng bình nguyên kia.
Quả nhiên, bọn họ được một luồng lực lượng thần bí bảo vệ, không có bị lực lượng thời gian mục nát.
Thảo nguyên lớn kinh người, bọn họ đi đi, yên lặng tính toán thời gian, nhưng qua hơn trăm năm, thảo nguyên vẫn là thảo nguyên, quay đầu lại nhìn, biên giới thảo nguyên vẫn ở sau lưng bọn họ.
Nói cách khác, bọn họ đi hơn trăm năm, trên thực tế hầu như không có đi tới mảy may.
Nơi này, thời gian hỗn loạn, có thứ tự, không thứ tự cùng tồn tại.
Vù!
Một luồng lực lượng đáng sợ cuốn qua, năm người Lăng Hàn đồng thời bay lên một luồng hàn ý mãnh liệt, phảng phất như tiến vào trong hầm băng, ngay cả linh hồn cũng trong nháy mắt băng phong.
Giữa bầu trời, hiện ra một con mắt.
Quỷ dị chính là, đây là một con mắt nằm dọc, tròng trắng mắt màu vàng, con ngươi màu bạc, có phù văn không cách nào hình dung lấp lóe, tựa hồ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666871/chuong-2443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.