Kế Ngọc Đường nhìn bốn người Lăng Hàn, vừa đi hắn vừa thả ra khí thế bản thân, oanh, Tiên Phủ bí lực lưu chuyển, chấn động bầu trời.
Giữa bầu trời, ba mươi sáu chiến đoàn toàn bộ ngừng lại, bảy mươi hai tên Đế giả cũng dồn dập rơi xuống đất, lấy ánh mắt kính sợ nhìn Kế Ngọc Đường.
Đừng xem bọn họ chỉ kém Kế Ngọc Đường một bước, nhưng bước đi này lại làm cho thực lực của hai bên xuất hiện chênh lệch thật lớn, là bất luận thiên phú gì cũng không thể bù đắp.
Không vào Tiên Phủ, vậy Thiên Hồn mạnh hơn cũng chỉ là Phân Hồn.
Ầm ầm ầm, đại địa không ngừng run rẩy, thật giống như chịu đựng không được khí phách của Kế Ngọc Đường.
Ánh mắt của Vũ Hoàng sáng ngời, đứng lên:
- Tứ đệ, đối thủ này giao cho ta.
- Được.
Lăng Hàn gật đầu, biết Vũ Hoàng vừa tu ra chín Phân Hồn, đang muốn thử thân thủ một chút.
- Chỉ là Phân Hồn, cũng dám đối địch với ta?
Kế Ngọc Đường khinh thường nói, Nhất Bí Đế giả ý vị như thế nào? Sức chiến đấu ở trong Tam Bí cũng có thể vô địch!
Nói như vậy, mười tên Thiên Hồn Đế giả liên thủ, có thể ngang hàng Nhất Bí, nhưng kia chỉ là Nhất Bí phổ thông, đối đầu Nhất Bí Đế giả liền chỉ có phần quỳ xuống đất. Mà Vũ Hoàng chỉ là một người mà thôi, ngay cả Nhất Bí phổ thông cũng không thể đánh thắng được, còn muốn giao thủ với hắn?
Đùa gì thế?
Vũ Hoàng nhìn chằm chằm Kế Ngọc Đường một hồi nói:
- Ra tay toàn lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666860/chuong-2432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.