Lần này, đừng nói Liễu Tuấn tức giận đến bốc khói, ngay cả bàn tử cũng mở hai mắt ra, lộ ra hung quang hách người, mà kiếm nam càng rút trường kiếm ra, sát ý sôi trào.
- Ha! Ha! Ha!
Liễu Tuấn cười gằn ba tiếng.
- Lá gan của ngươi rất lớn, ta chưa từng thấy người gan to bằng trời như ngươi! Có điều, không biết kính nể, không biết tiến thối, người như vậy cũng chết rất nhanh!
- Há, ngươi đây là đang uy hiếp ta sao?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười.
- Không phải uy hiếp, mà là sự thực!
Liễu Tuấn hừ một tiếng.
- Hổ ca, xin ngươi ra tay đi!
- Hừ, thiện ý không nghe, nhất định phải bản thiếu đi đánh, thực không biết cái gọi là!
Dứt tiếng, bàn tử liền đứng lên.
Đùng, cái ghế bị đẩy một cái, nhất thời tuyên cáo chết yểu.
- Một trăm vạn Tinh Thạch.
Lăng Hàn hảo ý nhắc nhở, chỉ chỉ cái ghế bị phá nát kia, sau đó nói với bàn tử.
- Ngươi là tự mình chi tiền, hay tính vào trương mục của nam tử có cử chỉ giống như đàn bà kia, ngươi là thủ hạ của hắn, liền tính chung cho hắn a, ta thu sẽ dễ dàng một chút.
- Đánh nát miệng của hắn cho ta!
Liễu Tuấn giận dữ hét, hắn thật vô cùng phẫn nộ.
Hắn là Đan Sư Tam Tinh, càng có hi vọng bước vào Tứ Tinh, đừng nói cường giả Tiên Phủ Cảnh ở trước mặt hắn cũng khách khí, ngay cả Thăng Nguyên Cảnh cũng phải cho hắn mấy phần mặt mũi, hiện tại bị Lăng Hàn trái một câu nam tử có cử chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666849/chuong-2421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.