Lăng Hàn đi rất lâu, lúc này mới để mọi người xuống, kẻ cả đám người Nghiêm Tiên Lộ, Kỷ Vô Danh cho hắn mấy phần mặt mũi, không có ra tay với người đứng bên cạnh hắn, có thể hắn cũng biết, ra tay với những người này Lăng Hàn tất nhiên sẽ ngăn cản, hai người sẽ sớm rơi vào đại chiến, vậy Kỷ Vô Danh tự nhiên không cách nào lại đi săn giết những người khác.
- Lăng huynh, kế tiếp có kế hoạch về Đông Tiên Vực hay không?
Bốn thiên kiêu đến từ Đông Tiên Vực đều hỏi.
Lăng Hàn lắc đầu, sau đó hắn phải cải trang đổi mặt, đánh vào Ngự Hư Giáo, mục đích cuối cùng là Phong Tình Điện, bởi vậy hắn tự nhiên không thể về Đông Tiên Vực.
- Lăng Hàn, chúng ta chờ ngươi trở về, đồng minh tự nhiên không thể một ngày vô chủ.
Trình Tử Tâm nói, bây giờ hắn đối với với Lăng Hàn đã hoàn toàn chịu phục.
- Đúng vậy.
Phú Chu cũng gật đầu.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút:
- Ta sẽ giành thời gian về Đông Tiên Vực một chuyến, trước đó, công việc của đồng minh liền giao cho các ngươi, hi vọng các ngươi có thể cùng Dị, mau chóng tăng cao tu vi, bởi vì thời gian lưu cho chúng ta không nhiều nữa.
Hắn cũng không phải là người ích kỷ, đến thời điểm sẽ cho tất cả mọi người tiến vào Hắc Tháp, hưởng thụ mười vạn lần gia tốc thời gian.
Ở trước mặt tồn vong của thiên địa, cái gì cũng có thể trước tiên để qua một bên.
Bốn người Nghiêm Tiên Lộ đồng ý, sau đó rời đi, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666845/chuong-2417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.