- Uy của sư phụ ta, đương nhiên vang danh thiên hạ, há là ngươi có thể ngước nhìn?
Vu Lan Phong Hoa ngạo nhiên nói.
- Ngươi, sắp trở thành bụi bậm của lịch sử.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Nếu như đổi thành Ngự Hư Tiên Vương năm đó, vậy ta sẽ vui vẻ chiến một trận. Đáng tiếc, ngươi quá yếu, ngay cả tư cách kích phát chiến ý của ta cũng không có, cũng chỉ có cây thương này mới có thể làm cho ta sinh hứng thú chơi đùa.
- Ngươi...
Vu Lan Phong Hoa tức giận đến cả người run rẩy, hắn là siêu cấp Đế giả, xưa nay chỉ có hắn chỉ điểm giang sơn, coi thường tuấn kiệt thiên hạ, nhưng hiện tại lại bị người xem thường đến tận xương tủy, chỉ có thương trong tay mới để Lăng Hàn có hứng thú “vui đùa một chút”.
- Ngươi cứ việc mạnh miệng, nhưng chẳng mấy chốc ngươi sẽ hối hận, thời điểm ta phẫn nộ sẽ khủng bố cỡ nào!
Hắn tỉnh táo lại, hầu như là từng chữ từng chữ nói, cả người sát ý sôi trào.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Há, làm ngoáo ộp sao?
- Chết!
Vu Lan Phong Hoa không còn cách nào chịu đựng, trong một tiếng hét dài, thân hình giết ra, Diệt Tiên Thương quét ngang, sát khí ngút trời.
Vu Lan Phong Hoa xác thực rất mạnh, siêu cấp Đế giả tuyệt không phải tùy tiện thổi ra, hơn nữa hắn còn được khen là Ngự Hư Tiên Vương thứ hai, cái đánh giá này là cực kỳ cao. Diệt Tiên Thương càng khủng bố, chính là chuẩn Tiên Khí của Ngự Hư Tiên Vương lúc trước dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666841/chuong-2413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.