- Nhưng còn có ba người kia vì sao không có động tĩnh gì cả?
- Đã một ngàn năm, chắc cũng sắp tới tận cùng rồi.
- Bọn họ khẳng định không biết lượng sức, muốn dẫn động Âm Hồn Ngọc vượt qua tiêu chuẩn của mình, kết quả không có khả năng thành công.
- Đúng thế, cho rằng thiên tài hơn người có thể dẫn động Âm Hồn Ngọc vượt cấp sao? Đúng là ngây thơ, người chọn ngọc, ngọc cũng cũng chọn người.
Những người tiểu nhân không ngừng châm chọc, ba người Lăng Hàn thật sự dùng thời gian vượt qua ngàn năm cho nên người khác không nói gì hơn. Chỉ sợ ba người này đã đổi mục tiêu, bằng không sẽ phí công.
Một ngàn năm trăm năm, hai ngàn năm!
- Tại sao ba người bọn họ không thành công
- Đúng vậy, dường như thiên tài là có thể dẫn động Âm Hồn Ngọc sao?
- Hắc hắc, chẳng lẽ các ngươi không biết sao, có rất nhiều thiên tài kinh tài tuyệt diễm lúc ban đầu nhưng ta thấy ba người này không được.
- Hiện tại chúng ta không bằng bọn chúng, chờ chung ta đạt tới Thiên Hồn, thậm chí rảo bước tiến lên Tiên Phủ thì ba người này vẫn là Dương Hồn, chúng ta có thể một tay trấn áp bọn chúng.
Những người kia càng ngày càng không kiêng nể gì cả, chỉ có đồ ngu mới có thể suốt mấy ngàn năm không có thu hoạch, người bình thường khẳng định trong ngàn năm đã đạt được Âm Hồn Ngọc.
- Hai nữ nhân kia rất không tệ, chờ ta trở thành Thiên Hồn... Hắc hắc hắc!
- Ha ha ha!
- Hì hì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666730/chuong-2302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.